Tâm sự của một người vì yêu mà chấp nhận đối phương tất cả
E năm nay 26t , e một mối tình duyên phận , nó đến nhanh nhưng k dễ j đi nhanh như mọi người vẫn nói, cáu j đến nhanh cũng đi nhanh, e với a áy lại khác, e tránh né nhưng al ấy luôn bám lấy, luôn cố gắng theo đuổi và cuối cùng e chấp nhận yêu đương với a, sau hơn 3 năm sống thử có rất nhiều vấn đề sảy ra nhưng a ấy luôn biết cách cho e cảm giác hạnh phúc vì đk qtam, chăm sóc nhưng hình như song song với đó a ấy cũng k ít lần làm e buồn phiền, e chấp nhận a ấy nợ xấu, chấp nhận a ấy có hút thuốc và rượu bia, nhưng có thể e nghĩ đàn ông k ai là hoàn hảo, ừ nhưng câu chuyện nếu vậy thì e k buồn đến thế, e buồn vì bản thân e thay đổi vì a ấy quá nhiều từ một ng vv e giờ đây trên môi ít nụ cười, tâm trạng lúc nào cũng trầm mặc suy tư, Lấy cuối cùng cũng đã lấy , vun vén mãi có với nhau một cô con gái, e nghĩ a ấy sẽ biết suy nghĩ ừ cũng biết nghĩ đấy nhưng làm thì chưa, a ấy k tệ hẳn đi mà cứ dày vò em k hẳn là một ng ck ng cha tồi nhưng k thể là chỗ dựa cho MC em nữa, e cố chấp tự an ủi tự bao dung, nhưng đến giờ e cảm thấy chán a ấy, chán ghét khi phải nói chuyênn GĐ với nhau, e có suy nghĩ nếu li hôn e sẽ khó tránh nhưng câu hỏi và dèm phá, nhưng mặt khác e nghĩ li hôn e sẽ được là chính mình, k mang buồn phiền vì ck nữa , kiếm tiền nuôi con e làm được , a ấy suy cho cùng chị góp nhặt nỗi buồn cho e thôi , e đã nói với a rất nhiều lần , k cần a phải kiếm nhiều tiền nhưng a phải là chỗ dựa tinh thần tốt cho e và là ng bố mẫu mực với con, nhưng a ấy đâu làm được, e muốn li hôn vì có ck cũng như không .