Em tâm sự để những mom đang có 1 hoặc dự định có con hoặc những mom chưa lấy ck kinh nghiệm. Trước kia em từng nghĩ mình là người may mắn và HP vì có 1 người ck thương yêu cung chiều từng li từng tí. Thời gian thấm thoát trôi qua cũng 6 năm. Năm vừa rồi may mắn em hạ sinh được một bé trai, (nếu gái chắc đời em giờ còn tàn tạ hơn. ). Sinh con những ai từng trải qua điều biết hết, em cũng ko kể làm gì, sau sinh vết mổ còn đau, một mình thức khuya dậy sớm chăm con, giờ còn tâm 8 tháng, vào ở với ck, khi sinh về nhà mẹ ck ở vì sợ em vô dụng mà làm hại con. Ở với nhau có 3 tuần, mới ngày hôm qua, đi làm về , con bị bệnh ho, so mũi, em ở nhà chăm cũng rất mệt nên thật lòng có hơi nhăn một tí ( ở đây là nói chuyện không cười tươi chứ không phải em ăn nói hôn lao nha các mom) vậy mà thằng ck em nó du mẹ, có đi ko thì nói, em nói sao du mẹ đit bà gì ở đây, nói thật rất nhiều lần nó xung ho với em là con chó, rồi mày tao các kiểu, nhưng mấy ngày sau lại làm lành, tính em thì mềm lòng với lại nghĩ rằng ai gieo nghiệp nay hứng, em chỉ học cách im lặng, chỉ hôm qua nó chửi du mẹ, em mới nói 1 câu: nói thì nói sao du mẹ ở đây. Thế là nó lấy cái rổ nhộn, choi vào đầu em , may là không trúng con em, đầu Em so thấy chay mau. Giờ còn đau. Lần này chắc em ko thể tha thứ nổi, nhưng nghiệt cái em giờ ko đi làm, con thì bệnh, giờ ko biết đi đâu, nên vì con em nhân nhục sống, chờ bé lớn tí đi làm. Nhưng sống như người dưng, tiền nó làm nó tiêu , nó mua gì ăn đó, ( con vẫn bú mẹ) vì con em chịu đựng, chứ giờ trong tâm trí cũng chả thiết sợ cái gì gọi là ck bỏ. Mong giải thoát sớm cho tốt. Hy vọng những ai từng khổ hơn em hay đang hp thì cũng hãy nhớ, de ít thôi, may mà em có 1 đứa, nếu ko chắc an bám nó suốt đời. Đừng hy sinh mình quá nhiều phụ nữ ạ. Cuộc đời ngắn lắm, hy sinh ít thôi, yêu thương mình vào nhé.
Đọc thêm